Bạn của tôi
Gió xe lạnh mùa đông vừa qua ngõ
Cốc trà thơm càng nhớ bạn đồng môn
Gọi tao mầy tranh nói chuyện thiệt hơn
Nhìn lại nhau tóc ta đều bạc trắng
Hả hê cười quên hết chuyện áo cơm
Mấy mươi năm chưa quên bao kỷ niệm
Bạn của mình ôi tình nghĩa chứa chan
Thế gian nầy chỉ còn bạn còn ta
Dù có bạn ở nơi trời xa lạ
Vẫn rất gần khi chạm một nỗi đau
Chúng ta cần, thì chung lòng đồng bước
Bởi chúng mình chung nghĩa tình sau trước
Trí nhân dũng thành lòng ta một hướng
Xa nghìn trùng sau trước cùng anh em
Bỏ lại sau chuyện thế sự thăng trầm
Vì nghĩa tình xoá hết chuyện nhỏ nhen
Còn có nhau trong nắng hạ tàn đông
Bạn của mình là đồng môn trường mẹ
Vẫn sáng ngời trong suốt nghĩa đệ huynh

                          NT5 Hoàng kim Bảo

>>