6t1

  THƯƠNG QUÁ ! CHỊ ƠI.

Lần này, từ giã Cam Ranh vào Saigon để đi thật xa, có lẽ rất là lâu mới có dịp trở về quê hương. Buồn nhiều hơn vui, nên sau khi dùng cơm với anh em Saigon, Tưởng xin mọi người đừng đến phi trường đưa tiễn !
Hơn nữa, biết chị đang có cùng chung một nỗi buồn nên em đành đoạn chẳng dám đến thăm và chia tay với anh chị như bao lần trước. Kính mong anh chị lượng thứ
Bây giờ xa rồi nghĩ lại thấy hối tiếc, nỗi buồn vẫn còn đó nếu mình lẩn tránh nó. Thôi thì xin một lần được nói ra hết, mong sao chị em mình vơi bớt đi phần nào, để may chăng được chút thanh thản lúc xế chiều.

 

Chị ơi ! Ở tuổi này nhiều người có khuynh hướng tìm về chứ ai lại đành lòng xa rời quê hương bản quán, nơi gắn bó biết bao kỷ niệm vui buốn. Cuộc sống sẽ ra sao nếu thiếu người thân, bè bạn. Tất cả đảo lộn, khởi động lại trong lúc quỹ thời gian của mình không còn nhiều nữa.
Có bẽ bàng lắm không chị ? Sẽ còn bao nhiêu thử thách nữa đến với mình cho đến lúc cuối đời ? Và tại sao mình không được hưởng những giây phút bình yên quý giá như bao người khác ? Có phải là số phận không ?
Dĩ nhiên đã có câu trả lời : Chỉ vì tương lai các con mà phải hy sinh cho đến hơi thở cuối cùng và định mệnh đã an bài như thế đó !
Em cam chịu góa vợ gần hai mươi năm nay. Ngày ấy, con bé út hồn nhiên vui đùa bên xác mẹ, đâu biết rằng mẹ nó vừa nói lời trăn trối rằng, khi nào nó có chồng thì bố mới được đi bước nữa !
Gia đình khánh kiệt sau thời gian dài nuôi bệnh và lo hậu sự, rồi gà trống nuôi con, ba đứa con gái thơ dại trầm mình trong cảnh khó khăn chung.
Đã bao lần thất thần, phẫn chi ngồi gục đầu trước ngưỡng cửa. Cám cảnh thay, chỉ tận lực lo sinh kế gia đình chứ nào dám nghĩ đến phận cô đơn lẻ bóng.
Một lần nọ, trong tột cùng cô đơn, quẫn bách, Chúa đã đến với em qua hình hài một người ăn xin tàn tật. Từ đó em nghiệm ra mình chưa phải là bước đường cùng. Vẫn còn một mái nhà, có động lực để mà hy sinh là các con và bên mình còn bạn bè cùng thân bằng quyến thuộc .
Từ đó, em đã trỗi dậy sau cơn mê.
Bây giờ đứa gái út đã ngoài hai mươi, cùng chị cả sinh sống ở Việt Nam. Chúng nó lanh lợi, tháo vát nhưng phận long đong, chưa được thành công gì nhiều.
Đứa con gái thứ hai theo chồng định cư bên Mỹ, đã bảo lãnh cho em đi để tính kế lâu dài cho chị em chúng nó. Các con đã quyết định một việc hệ trong cho bố chúng .
Một lần nữa lại vì con, đối diện với cô đơn, giá lạnh nơi xứ người. Thân phận em ví như hòn đá lăn tròn theo con dốc cuộc đời. Trên mình phủ đầy rong rêu thời gian và kỷ niệm. Mỗi ngày qua đi với bao biến thiên, bao vật đổi sao dời.
Em có nỗi buồn ly hương, còn chị cuối đời miễn cưỡng phải làm nhà vì các con trong lúc lực bất tòng tâm. Nếu chị có hỏi thì em cũng xin thưa như vậy, đó cũng là nỗi buồn không nhỏ, giống như em !
Người phụ nữ khi vì con họ sẽ trở nên can đảm, quyết liệt hơn cánh đàn ông nhiều. Bản thân ông anh là một thương binh, vốn dĩ từ lâu đã đứng bên lề lịch sử và ở tuổi này người ta cho rằng có lắm cái kỳ kỳ.... Thôi, cũng nên thông cảm bỏ qua cho ông anh đi chị ạ .
Lần đầu tiên đến thăm chị, thấy phụ huynh dẫn trẻ nhỏ đến xin nhập học. Các cháu gọi chị là  "Cô", thay vì đáng tuổi là bà ngoại chúng. Chị ôn tồn, nhỏ nhẹ bảo phải mua bút chì (thay cho bút bi) để uốn nắn nét chữ đầu đời cho các cháu, trên căn gác gỗ ọp ẹp diện tích chỉ khoảng 20 m2.
Chị dịu dàng, tươi cười nói với em ;" Coi vậy chứ chịu khó dạy thêm các cháu, tính ra thu nhập còn hơn tiền hưu giáo viên của chị."
Cả cuộc đời chị sống khiêm tốn, miệt mài nhẫn nại dạy trẻ nhỏ lớp vỡ lòng.
Còn anh thì bán nước giải khát cho bà con trong xóm lao động.
Các cháu với đồng lương trên dưới ba triệu cũng chỉ vất vưởng qua ngày, nào dám mơ ước một mái ấm cho mình. Chị đã nhìn thấy cái nút thắt bế tắc ấy !
Lần ghé thăm gần đây nhất, cả con hẻm mở rộng đã hoàn thành, duy nhất chỉ còn căn nhà của chị chưa chịu lùi vào. Hỏi ra mới biết, hiện tại diện tích nhà chỉ tổng cộng được 25m2, lùi vào mất hơn 5m2, còn chưa đầy 20m2 thì xoay sở thế nào với 5 con người, rồi chỗ bán hàng, chỗ dạy trẻ học, sinh hoạt gia đình..... thật là nan giải. Vì thế chị mới do dự mãi, đến nước cùng họ thúc ép quá cũng phải cắn răng quyết định.
Số tiền có trong tay chỉ đủ làm lại căn nhà gác gỗ, mái lợp tôn như xưa. Với diện tích còn lại chưa đầy 20m2, nay chị bằng mọi cách vận dụng xoay sở làm thêm hai tầng nữa để các con có chỗ ở .
Nhiều tiền quá lấy đâu ra ?
Chị cười không nói, nhẹ nhàng đưa tay chỉ vào anh . Còn anh thì nhìn Tưởng , bối rối, ngượng ngùng.
Hiểu rất tỏ tường hoàn cảnh éo le của chị, nên ở Cam Ranh chúng em hưởng ứng với anh em Saigon góp tiền mua gạch biếu chị làm nhà. Dẫu khiêm tốn nhưng gói trọn cả tấm lòng. Xin chia sẻ những ưu tư, phiền muộn với chị...
Chị em mình, một lần nữa lại :" Cá chuối chết đuối vì con ..."
Giờ đây không biết chị làm nhà đến đâu rồi?Cầu chúc được mọi điều thuận lợi, như ý
Cuộc đời em đã bao lần nuốt ngược nước mắt vào trong, hôm nay nhớ lại một câu danh ngôn xin kính tặng chị như thêm lời khích lệ ân cần :
" Hạnh phúc của người phụ nữ là làm thế nào để người thân mình được hạnh phúc "
Kính chúc anh chị và các cháu sớm hoàn thành căn nhà mơ ước.

Một ngày tháng Tư  xa quê hương.
NT6 Hoàng Văn Tưởng

>>

MÔI CƯỜI MÀ LỆ TUÔN RƠI ! FB Lê công Khanh

Thêm một lần đến rồi đi.. thêm một lần chia tay từ giã.. lệ tuôn rơi nhỏ xuống lòng tôi.. Giọt nước mắt hiểu lòng đàn em và " THAY LỜI MUỐN NÓI ĐẾN MỌI NGƯỜI"

>>>

______________________________________________________________
Thân tặng các Niên Trưởng - Nt6 An Nguyen
Để nhớ về một vùng trời yêu thương Dà Lạt  -  
Dà Lạt sương mù phó xa đưa
Bâng khuâng thương nhớ mấy cho vừa
_____________________________________________________________________________________________________
Một khi không có em bên đời ( Viết về Nt6 Minh - Tây Ninh ) Lê công Khanh

 

Trần gian quanh ta đâu có vui gì
Để yêu đương .. để nhung nhớ để tha thiết
Giữa nhân gian kia không buồn vui
Một khi không có em bên đời
________________________________________________________________________________________________________

SÔNG QUÊ tHẠCH HÃN thơ Nt6 Nguyễn văn An

Răng lạ rứa ? Chừ Sông quê như rứa .

Thạch Hãn xưa , nay nước củ về đâu ?

Ngàn sóng nhỏ , bên sông đò bỏ bến .

Thời gian ơi ! Xin lại tuổi thơ đầu . (  Facebook Andy nguyen )

>>>

_________________________________________________________________________________________

Nt5 Lê công Khanh giới thiệu Bộ bài Nt6

Đây là album chân dung gương mặt các anh em trong khóa , mong các bạn nt6 nhiệt tình ủng hộ ... (Bộ bài hiện có 20 lá bài...)

>>>

__________________________________________________________________________________________

Nt5 Lê công Khanh khai trương tiêm cơm : UYÊN ƯƠNG - NT6

Theo phiên bản Quán " Cơm Nhà " Nt5 ; Thân mời các anh chị nhớ ghé ủng hộ cho thêm đông.. vui

>>>            Tổng cộng 11 cặp uyên ương đã ghé quán

___________________________________________________________________________________________

Tản mạn vế chị em dâu NT - Nt6 Lê quang Tuấn

Thấm thoát đã gần tròn 37 năm đằng đẵng, kể từ ngày phải xa nhau, tan tác như bầy ong vỡ tổ. Mất ong chúa ....

>>>

____________________________________________________________________________________________

HỘI CHỨNG VỀ HƯU - 6 Tuấn

Cách nay nửa năm, vợ chồng tôi nhân có dịp đi Quy Nhơn ..
____________________________________________________________________________________
Thương qúa ! Chị ơi - Hòang văn Tưởng
Lần này, từ giã Cam Ranh vào Saigon để đi thật xa, có lẽ rất là lâu mới có dịp trở về quê hương. Buồn nhiều hơn vui, 
_____________________________________________________________________________________

Phan Rí Cửa - 36năm ... nhìn lại (Trích hồi  ký của cố Nt6 Nguyễn văn Tịnh)

Những chiếc GMC và xe bus của trường chở vợ con của quân nhân cơ hữu ngày hôm qua, 

>>>

____________________________________________________________________________________

Chia buồn cùng nt6 Nguyễn quý Bổng

Từ dạo tháng tư (của Ng v An Thân tặng Niên Trưởng NT5 Ng.P Long.)

* Huế xa  của 6An

Giải trí : Nghe nhạc Thái Thanh – do Nt6 An cung cấp

Thiệp chúc Tết của CSVSQ/Nt6

Anh đi ! để lại một giòng sông

Một kỷ niệm đêm lột xác của Nt6 Nguyễn văn An

Tuyến phòng thủ cuối cùng (Riệng tặng các Niên trưởng K5, K5 và các bạn K6 trường ĐH/CTCT Đalạt

Gặp gỡ  Nguyễn Trãi 6 ( Nt6 này là ai ? )

 

             Hình  Ảnh  Nt6  VN       

 

Tiệc cưới con Nt6    Nha Trang-Khánh Hòa 19/5/2014

Tiệc cưới Ái nữ Nt6 Lê quang Tuấn 27/7/2013

Thăm Pleiku 19/5/2013 của Nt6 Lê quang Tuấn

Uống rượu cần tại nhà con gái Nt5 SiuFrem - Gialai 18/5/2013

Nt6 Lê quang Tuấn thăm các bạn tết Quý Tỵ 2013

Uống rượu cần đêm tất niên 31/12/2012 (ảnh Nt6 Lq Tuấn)

Gặp bạn NT6 và viếng chùa Bà Tây ninh 22.10.12

Gặp mặt NT5 tại nhà Quang Râu 19.10.12

Gặp mặt tiệc cưới NT3 Nguyễn Hữu Thắng - Nhatrang 06.10.12

Đám cưới Trai út Nt6 Phạm đăng Khương - Tuy hòa - 7/2012 - Lê quang Tuấn

Album Trà Vinh của Nt6 Lê quang Tuấn

Chia tay Nt6 Tưởng sang Mỹ  31/3/2012

Hội ngộ Cam Ranh nhân tiệc cưới con trai Nt5 Ng Trung 4/12/2011 của Lê quang Tuấn

Hội ngộ Nt5 và Nt6 tại nhà con gái Nt6 Lê quang Tuấn (Nha Trang) tại Sàigon

Tham dự tiệc cưới con Nt6 Phạm tấn Kiệt - Tây Ninh 28/5/2011

Sóc Trăng hội ngộ 8/1/2011 - Ảnh của Nt6 Thương Trà Vinh

Tất niên Nt5 – Nt6 Trà Vinh 2010 (Nt6 Thuong)

Album Tiệc cưới Tây Ninh 25/12/2010 do Ng văn Còn thưc hiện (78 t)

Tiệc cưới trưởng nam của Nt6  Phạm tấn Kiệt – Tây Ninh

Sóc Trăng 7/11/2010 của Nt6 Ng v Còn

SiuPhem và Nt6 du lịch Nha Trang 6/2010

Đám cưới con Nt6 Lý Thi –Gialai– và sự hội ngộ Nt5 Siu Phem

Nt6 ngày Tất niên 2009 của Nt5 VN (Nt6 Ng văn Còn thưc hiện)

        NT6