MỘT KIẾP MÊ.
Tự tử nhảy cầu thật quả ghê!,
Vì đâu oan ức hay tình chê?.
Tuổi xuân đương độ hương nồng thắm,
Nước bạc đã đành phận tái tê!.
Sống chẳng vươn cao lòng nghị lực,
Chết đâu diệt hết nỗi ê chề?.
Buồn đời một thoáng, ngàn thu hận!,
Thương trách cho người một kiếp mê!.
Nguyễn Văn Cư.
04-2010.
Thỉnh thoảng trên dòng sông Hương thơ mộng, người dân xứ Huế vẫn phải chứng kiến những cảnh ngộ đau lòng: Nhảy cầu tự tử!.
Thật đáng thương và cũng thật đáng trách biết bao!.
- Rồng già râu bạc - Nt4 Ngv Cư
- CHIỀU TRÊN SÔNG LA NGÀ - Cố Nt4 Nguyễn văn Long
- Chùm thơ của Anh Nt4 Nguyễn văn Cư
- Thơ Tình Dalat - Cảm tác của Nt5 Văn Hội
- Nhớ Huế
- Bao giờ Anh trở lại - Kiều Thơ ( Trường Bùi thị Xuân 1976 )